REVIEW ĐAM MỸ - THIÊN NHAI KHÁCH (SƠN HÀ LỆNH) | Phim Đam Mỹ Núp Lùm Tình Anh Em 2021 | BL China. By Giải Trí Việt On Th8 13, 2022 13. Share. thế nhưng vẫn đậm đà hương vị đam mỹ. Những ngày gần đây, sau khi Đấu La Đại Lục kết thúc, Thiên Nhai Khách (Sơn Hà Lệnh) tiếp nối
Truyện Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 177 với tiêu đề 'Ba vị trưởng lão' Hiện menu doc truyen. ba vị trưởng lão kêu sư huynh đi đại điện, và cả Tâm Đồng tiểu thư, đệ tử chưởng môn mới nhận. đam mỹ hài
Bộ đôi Cung Tuấn - Trương Triết Hạn mang đến phản ứng cặp đôi tuyệt vời trong tác phẩm đam mỹ cổ trang Thiên Nhai Khách.
Đam Mỹ. Truyện tình cảm giữa nam và nam. 4895 truyện . Xếp theo . Mới nhất ; A-Z ; Vị Tứ Sư Đệ Thường Thường Chả Có Gì Lạ . 5. Thiên Đạo Đồ Thư Quán. Hoành Tảo Thiên Nhai Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp,
Chào mọi người!Mình xây dựng kênh này nhằm phục vụ sở thích đu truyện đam của mình mà lại không có nhiều thời gian để đọc cũng như để bảo vệ mắt.
Fast Money. Tác giả Lê Lam Lam Thể loại Đam mỹ, Tình cảm, Báo thù, Hệ thống, Phản hệ thống, Song trùng sinh, Cường cường, Chủ thụ, 1×1 Nguồn raw Tấn Giang Editor Ryal & Meo wp sleepyryal Tình trạng Hoàn 43 chương + 2 ngoại truyện ————- Văn án Biên Ý là nam phụ độc ác trong một quyển đam mỹ thể loại xuyên thư. Đây là chân tướng mà y hiểu ra sau mười mấy năm bị cầm tù. Vốn y và vai công chính Khấu Lệ là thanh mai trúc mã cùng lớn lên, yêu nhau rồi kết hôn, nhưng khi gia cảnh Khấu Lệ sa sút thì lại vứt chồng con bỏ chạy. Vai phụ độc ác trốn đi mà không ngờ chỉ vài ngày sau Khấu Lệ sẽ Đông Sơn tái khởi, con mình tương lai cũng là thiên tài bậc nhất. Kẻ xuyên không biết rõ cốt truyện có khuôn mặt giống Biên Ý như đúc. Gã xuyên tới vào ngày đầu tiên Biên Ý rời khỏi nhà. Gã mang theo túi lớn túi nhỏ những quà tặng, gõ cửa ngôi nhà của Biên Ý và Khấu Lệ. Cửa mở, trong mắt người đàn ông ấp ủ gió lốc. Kẻ xuyên không nghiêng đầu cười, nói với Khấu Lệ “Sao nào? Biết chăm con vất vả chưa? Đừng giận nữa nha, em mua quà cho anh nè”. Từ đó về sau, người chồng và đứa con đều không còn thuộc về Biên Ý nữa. Biên Ý bị giam cầm cũng đã thử chạy trốn rồi thất bại, chết đi mà trong lòng còn đầy giận dữ và căm thù. Y cho rằng đây là kết cục bi thảm của cả đời mình, nhưng không ngờ lại có thứ tự xưng là hệ thống báo thù tìm đến. Biên Ý quay về năm đầu tiên bị thay thế. Chuyện đầu tiên y làm khi quay về là mua một con dao trong siêu thị, vọt vào nhà Khấu Lệ. Y cầm dao kề sát cổ người chồng khi xưa, vừa điên cuồng vừa vặn vẹo “Địt mẹ mắt anh mù rồi đúng không?!”. Máu tươi nhỏ giọt xuống sàn. Biên Ý bị người đàn ông đè lên tường, cắn rách cổ. Trên môi Khấu Lệ còn dính máu y, hắn còn điên cuồng hơn cả y, y nghe tiếng người đàn ông nghẹn ngào bên tai “Mười bảy năm. Cuối cùng em cũng quay lại rồi”. ———- Link Link wattpad
Tên gốc Thiên Ái 偏爱 Tác giả 不戴套的键盘/甜饼贩卖机仙女套 Thể loại Đa tình hay ghen ôn nhu alpha công x phúc hắc tâm cơ thâm tình beta thụ; đô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, trời đất tác hợp Chuyển ngữ Quân Thanh; Andy, Lăng Nhi wp metairiecemetery Tình trạng Hoàn 57 chương ————- Giới thiệu Nếu một ngày bạn vô tình rơi vào cái lưới “nhất kiến chung tình” thì phải làm sao? Quan trọng hơn đối tượng mà bạn luyến ái lại là một playboy với nguyên tắc “chỉ làm tình không yêu đương.” .———- Link
Editor Kim MỳThể loại đam mỹ hiện đạiCouple Niếp Hành Phong x Trương HuyềnMột lần nữa thì hồn của Niếp Hành Phong lại thoát ra khỏi cơ thể của sư là đùa cái gì chứ, trước khi tiền bồi thường xe được thanh toán hết, cậu sao có thể để chiêu tài miêu xảy ra chuyện gì!?Không cần biết Niếp Hành Phong lần này chọc phải phiền phức gì, Trương Huyền nhất định phải nhúng tay rồi!Chỉ là có một phiền phức nho nhỏ, cậu chỉ là một thiên sư gà mờ…Nhưng thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng a, lật giở sách là chắc chắn có cách thôi,Làm sao cũng không thể bỏ mặc tiền đã mang đến trước cửa….của chủ tịch a!” Trương Huyền, cậu coi tôi là diều để cậu thả sao!”” Chủ tịch yên tâm, tốt xấu gì tôi cũng đã học được 3 tháng đạo thuật rồi nha.”“…”Chủ tịch với tiểu thần côn lại tiếp tục bị cuốn vào trong những âm mưu,Dù cho đã quên đối phương,Nhưng duyên phận của hai người vẫn không hề bị chặt đứt.
Ý nghĩa của từ thiên vị là gì thiên vị nghĩa là gì? Ở đây bạn tìm thấy 12 ý nghĩa của từ thiên vị. Bạn cũng có thể thêm một định nghĩa thiên vị mình 1 68 14 đgt. Không công bằng, không vô tư, chỉ coi trọng, nâng đỡ một phía đối xử thiên vị Trọng tài thiên vị cho đội chủ nhà. 2 43 20 thiên vị Chỉ ai đó làm việc một cách không công bằng Không công bằng, không vô tư, chỉ coi trọng, nâng đỡ một phía. ''Đối xử '''thiên vị''' .'' ''Trọng tà [..] 3 40 24 thiên vịCung nguoi nay,ghet bo nguoi kia Yeu thuong mot cach khong cong bangngoc anh - Ngày 28 tháng 1 năm 2014 4 28 17 thiên vịđgt. Không công bằng, không vô tư, chỉ coi trọng, nâng đỡ một phía đối xử thiên vị Trọng tài thiên vị cho đội chủ nhà.. Các kết quả tìm kiếm liên quan [..] 5 17 6 thiên vịchỉ coi trọng một phía,không có sự công bằngjumiko - Ngày 21 tháng 9 năm 2016 6 18 7 thiên vịko công bằng đối xử tốt người kia còn mình thì đối xử tệtèo - Ngày 06 tháng 2 năm 2016 7 24 16 thiên vịcách đối xử nghiêng về một phía, không công bằng, không vô tư đối xử công bằng, không thiên vị ai Đồng nghĩa t [..] 8 16 8 thiên vịKhong cong bang 'Yfxyuj - Ngày 06 tháng 12 năm 2015 9 15 7 thiên vịƯu tiên , quý mến , tôn trọng , đối xử tốt người thứ nhất hoặc người thứ hai ... Trong 2 người hoặc nhiều người .Pumi - Ngày 09 tháng 4 năm 2016 10 6 0 thiên vịThiên vị một người , người còn lại bị ghét bỏẨn danh - Ngày 21 tháng 11 năm 2017 11 7 2 thiên vịCó nhiều học trò nhưng cô giáo chỉ cưng thiên vị cho một ngườiTân bình - Ngày 29 tháng 9 năm 2017 12 6 3 thiên vịĐối xử tốt với người mình thích...ko công bằng với người nghiêng về một phía,làm những điều tốt cho người này và đối xử ko công bằng với người kia... là một từ điển được viết bởi những người như bạn và tôi. Xin vui lòng giúp đỡ và thêm một từ. Tất cả các loại từ được hoan nghênh! Thêm ý nghĩa
Editor Flower Nhật“Không có tiền giao tiền thuê nhà liền cút cho ta.”Trời đêm yên tĩnh bị một tiếng rú như sấm xẹt qua, tiếp theo đó là âm thanh hành lý bị ném ra mặt đường. Trong bóng đêm, một thiếu niên bịt lỗ tai thất thểu từ trong phòng đi ra.“Mẹ nó! Năm nay người tốt đều biến đâu cả rồi. Không phải chỉ thiếu ông mấy tháng tiền thuê nhà thôi, kích động như vậy làm cái gì. Thật là, một chút cũng không biết thương hương tiếc ngọc, đáng hận mà.” Kim JaeJoong vừa lảm nhảm, vừa kéo kéo hành lý hiện tại như dân lang thang, kéo vali lết khắp mặt đường. Lết đến khi mệt, cậu liền chui vào một ngõ nhỏ rồi ngồi xuống, hai tay đặt ở trên đầu gối chống vừa tính há mồm lớn tiếng oán giận thì phía trước đột nhiên vang lên một tiếng động lớn, tiếp theo đó là giọng nam nhân cầu xin tha thứ.“Là côn đồ đánh nhau sao?” JaeJoong nhẹ giọng than thở, rồi cố rướn cổ ra phía trước nhìn, chờ xem kịch thấy bên cạnh ánh đèn mập mờ cũ nát, một người đàn ông trung niên ăn mặc ngăn nắp, đang quỳ gối.“Thiếu gia, tiểu nhân không dám nữa thiếu gia, buông tha tôi đi, buông tha tôi đi.”Thanh âm cầu xin tha thứ kèm theo tiếng khóc nức nở. Kim JaeJoong đang nhìn trộm, liền trở mình xem thường, hừ, chỉ là một đám côn đồ thôi mà, sợ gì chứ.“Cầu xin với ta mà nói là vô dụng, YooChun động thủ.” Nam nhân cao lớn đứng bên ngoài nói, âm thanh không lớn, nhưng ngữ khí vô cùng theo đoàng’ một tiếng bén nhọn, mạnh mẽ đánh vỡ yên tĩnh ban đêm. Chỉ thấy người đàn ông kia trợn tròn mắt, chậm rãi ngã xuống, từ miệng không ngừng toát ra một màu đỏ tươi chói Mẹ ơi! Cái này đâu phải côn đồ đánh nhau? Rõ ràng chính là đại cuồn cuộn trả thù!!Kim JaeJoong bị dọa không nhẹ. Cậu khe khẽ đứng lên, hướng ngõ nhỏ bên ngoài chạy, chính là lại quên mất đống hành lý bên chân, chân vừa động liền đạp ngã rương hành nó!Kim JaeJoong thấp giọng mắng thầm, không ngừng nghĩ phương pháp đào tẩu. Nhìn kính râm kế bên, cậu chợt nảy ra một sáng kiến.“Tiểu tử!” Bả vai bị người ta vỗ mạnh, Kim JaeJoong bị đau quay đầu lại, mang theo kính râm.“Sao… Làm sao vậy? Tôi vừa nghe giống như là thanh âm té ngã, là tôi đụng phải đồ đạc gì của các người sao?” JaeJoong ngơ ngác hỏi.“Ngươi… Nhìn không thấy?”“Ừ.” Cậu gật đầu.“Thiếu gia, người này là người mù.”“Mang lại đây.” Phía trước vang lên thanh âm lạnh lùng, khiến JaeJoong không khỏi rùng mình.“Vâng! Tiểu tử, theo ta lại đây.”Tiếp theo, nam nhân trước mặt liền lôi áo JaeJoong, đem cậu đưa tới dưới cột đèn. Đi ngang qua người trung niên ban nãy, vết máu vẫn còn đó, JaeJoong cảm thấy thật đáng sợ.“Thiếu gia, chính là tiểu tử này.”“Cậu… Thật sự nhìn không thấy?” Nam tử cao lớn đối diện lắc lắc đầu. Không thể kinh hoảng, bình tĩnh bình tĩnh, Kim JaeJoong phải bình tĩnh!“Ngẩng đầu lên.”JaeJoong quay sang bên trái, ngẩng đầu lên. Cậu thấy được YooChun – kẻ vừa mới nổ súng giết người. Vốn tưởng rằng hắn rất xấu xí, nhưng thật không ngờ, người tên YooChun bộ dạng lại dễ xem như vậy!“Là bên kia.” YooChun nói xong, nắm cằm của JaeJoong hướng về phía lớp kính râm, JaeJoong thấy được mặt của người được gọi là thiếu gia. Không thể tin đó lại là một nam nhân đẹp trai như vậy?! Đi ngoài đường bị nhầm tưởng là siêu sao cũng không phải là chuyện kì quái mặt không lớn, mắt xếch sáng ngời hữu thần, ánh mắt lộ ra mười phần khí phách, mũi cùng miệng như được điêu khắc tinh xảo. Hơn nữa hắn so với bản thân mình thật cao, Kim JaeJoong chỉ cảm thấy hắn không đi làm ca sĩ hoặc người mẫu thật quá lãng lúc cậu đang miên man suy nghĩ, thì người kia đã gỡ mắt kính của cậu xuống. Đến khi JaeJoong phục hồi tinh thần thì cái kính đã ở trên tay thiếu gia kia. JaeJoong sợ hãi nhìn ánh mắt lạnh lùng phía trước.“Tiểu tử dám giả mù! Ngươi muốn chết!” Nam nhân vừa bắt JaeJoong khi nãy tức giận mà JaeJoong đâu rảnh để ý tới, bởi cậu đang cùng thiếu gia băng lãnh trước mắt này đối mặt. Chỉ chốc lát sau, JaeJoong cũng phải cúi đầu vì chịu không nổi ánh nhìn chăm chăm của hắn.“Vừa rồi, cái gì cậu cũng đều thấy hết?” Thiếu gia lạnh lùng mở miệng.“Một chút.” JaeJoong thực bội phục mình còn có thể nói chuyện lưu loát.“Sự tồn tại của cậu làm sự việc thực phức tạp.”“Cái đó… Sẽ không làm phức tạp đâu. Tôi… Tôi đêm nay ánh mắt bị mù còn không được sao?” JaeJoong vội vàng nói, cậu không muốn chết a.“Nhưng mà mắt của tôi không mù.”“Kính nhờ! Anh… Anh cứ coi như tôi trong suốt đi. Tôi sẽ không nói ra đâu, thật sự sẽ không nói ra đâu!” JaeJoong hai tay tạo thành chữ thập nhìn thiếu gia kia.“Nếu cậu đúng là người trong suốt, vì sao tôi có thể nhìn thấy cậu?”Nghe xong lời của hắn JaeJoong quả thực muốn chết! Nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ hôm nay là ngày giỗ của cậu sao? Chẳng lẽ Kim JaeJoong ta mới 20 tuổi liền đi gặp Thượng Đế sao?!“Tôi cho cậu một phút đồng hồ, nếu cậu có thể biến mất trước mặt tôi, tôi sẽ bỏ qua cậu.”Giây kế tiếp, JaeJoong đã muốn biến mất trước mặt đám người đó. Nói giỡn, cái ngõ ngắn ngủn này cậu không cần đến 10 giây là có thể đi ra chạy thật xa khỏi ngõ nhỏ mới dám dừng lại, ngồi dưới đất thở mạnh. Mà mọi người còn ở lại trong hẻm thì kinh ngạc trợn mắt nhìn thiếu gia anh tuấn.“Thiếu gia, thật sự không sợ hắn nói ra sao?” Nam nhân bắt JaeJoong khi nãy hỏi.“Thiếu gia sẽ không làm chuyện khiến mình phải hối hận. Đừng nhiều chuyện.” YooChun lạnh lùng nói.“Xin lỗi thiếu gia.”Chỉ thấy thiếu gia kia đứng tại chỗ nhìn nhìn đồng hồ trên cổ tay, tiếp theo nói với YooChun“Đem hành lý của cậu ấy lại đây. Chúng ta đi.”“Vâng.”Mà ngồi bên kia chính là Kim JaeJoong giờ phút này cũng đứng lên, chậm rãi bước đi. Một bên mắng chính mình đêm nay vận khí không hay ho, một bên nhụt chí đá hòn đá nhỏ trên đường. Bỗng nhiên trước mắt truyền đến ngọn đèn chói mắt của ô tô, khiến JaeJoong phải đem tay chắn phía khi JaeJoong hạ tay xuống, thì trước mặt chính là đám người trong hẻm nhỏ khi nãy! Không lẽ là muốn đem mình đuổi tận giết tuyệt sao?“Vừa vặn một phút đồng hồ.” Thiếu gia kia nói xong, quơ quơ đồng hồ trong tay.“Đồ lừa đảo!” JaeJoong nghĩ dù sao cũng chết, thôi thì đem hắn thóa mạ một chút cho hả hê.“Anh là đồ lừa đảo! Vừa mới nói buông tha tôi nhưng vì cái gì bây giờ lại đuổi tới? Tôi chẳng phải đã nói là sẽ không nói ra sao? Tuy rằng Kim JaeJoong tôi từng lừa gạt chủ nhà, nói rằng tháng sau giao tiền, kết quả lại không giao, nhưng là điều này cũng không có nghĩa là tôi sẽ lừa anh a. Đừng nhìn tôi là người không có tiếng tăm mà khinh thường, tương lai tôi sẽ là người cống hiến rất lớn cho đời.”Đối phương không nghĩ tới JaeJoong đột nhiên bùng nổ như vậy, đều bị cậu làm giật mình. Phản ứng đầu tiên chính là thiếu gia, hắn nghiêng người, lộ ra hành lý của JaeJoong, nói“Kỳ thật tôi chỉ là tới trả hành lý cho cậu. Nhưng tôi lại không biết, cậu sẽ cống hiến rất lớn cho đời đấy.”JaeJoong ngây ngẩn cả người. Nguyên lai… Nguyên lai là đưa hành lý sao?!“Tôi… tôi…” Cậu nhỏ giọng lí nhí.“Lần sau đừng để tôi nhìn thấy cậu nữa, bằng không cậu trốn không thoát.” Nói xong liền xoay người lên họ đi rồi, JaeJoong liền xông lên kéo hành lý của mình chạy trối chết, chỉ sợ lại gặp được đám người kia thì khổ. Nếu thật sự gặp lại, cậu thà đập đầu vào tường chết đi cho đường chạy như điên đến quán bar Kim Heechul làm thêm, JaeJoong mới dám ngừng lại, cả người cậu đổ đầy mồ hôi. Heechul cười, vỗ nhẹ bả vai của cậu đùa.“Baby, là bị người đuổi giết?”JaeJoong ngồi thở nặng nhọc, lắc lắc đầu, nói“So với việc bị đuổi giết càng đáng sợ hơn.”Heechul cũng nghĩ cậu nói đùa, không dây dưa nữa. Lại thấy hành lý bên chân JaeJoong, không khỏi nở nụ cười“Thì ra là bị chủ nhà đuổi ra ngoài a.”JaeJoong gật gật đầu.“Tóm lại hôm nay khỏi về nhà.”“Baby, nói cho hyung biết chừng nào em mới có nhà để về?”“Cút! Nói cho hyung biết, từ nay về sau em sẽ ngủ ở nhà hyung.”“Được thôi, giao tiền thuê nhà đi.”“Này Kim Heechul, không nghĩ đến tình cảm anh em bao năm của chúng ta sao?”“Đúng vậy, ai đấy yên lặng chôm tiền của hyung, thật là anh em tốt.”“Cái này không phải chuyện tiền bạc thời niên thiếu!” JaeJoong bất mãn reo lên.“Dù sao em cũng đã làm rồi.”“Này! Có cần phải keo kiệt như vậy không?”“Nếu hyung keo kiệt, thì em sẽ không sống tới bây giờ đâu baby.”“Em, chính là người thân duy nhất của hyung, hyung không thu lưu em sao?” JaeJoong vẻ mặt đáng thương nhìn Heechul.“Đổi câu khác đi baby, câu này hyung nghe đến nhàm rồi.”“Nhưng đây là sự thật.”“Đã biết đã biết, ngồi chờ hyung tan tầm đi.” Heechul bại bởi nhếch miệng nở nụ cười, biết chắc Heechul sẽ đáp ứng mình. Bởi vì lần trước bị chủ nhà đuổi đi, chẳng phải cũng ở nhờ nhà Heelchul hay sao.“Muốn uống gì không?” Heechul hỏi“Không cần trả tiền?”“Rồi rồi rồi, không cần, là hyung mời.”“Được nha”Lúc Heechul đưa rượu cho JaeJoong, vẫn là nhịn không được vươn tay xoa xoa đầu cậu. Tiểu tử này thật đáng yêu muốn chết.“Hyung cứ vuốt như vậy, đầu em sớm muộn cũng thành trọc a.” JaeJoong bất mãn đẩy tay Heechul cùng cũng đến nhà Heechul, JaeJoong bởi vì chạy cả đêm cùng mệt mỏi sợ hãi, chưa kịp sửa sang hành lý đã gục ngủ trên giường. Heechul nhìn bộ dáng của cậu, bất đắc dĩ nở nụ cười. JaeJoong chính là đệ đệ yêu thương nhất của hắn a!
thiên vị đam mỹ