Nhiều khi tôi cũng ghen vì chồng liên tục qua nhà vợ cũ, rồi ngủ lại ở đó. Tôi có gọi điện, phàn nàn anh lại bảo: “Con ốm, anh không thể về được”. Vậy là những đêm tôi ở nhà một mình lại dần nhiều lên. Giới thiệu truyện Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền. 2022 Review Không có phản hồi 2 Mins Read. Share. Facebook Twitter LinkedIn Pinterest Email. truyện Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền của Tác giả (Thời Tinh Thảo), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Hán Việt: Ngã lão công ngận hữu tiềnSố chương: 128Ngày mở hố: 10/12/2019Ngày lấp hố:Editor: _14thfebruaryThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Song khiết, Hào môn Fast Money. Hán Việt Ngã lão công ngận hữu tiềnSố chương 128Editor _14thfebruaryThể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Song khiết, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Sảng Thịnh là mẫu người đàn ông mà phái nữ ưu ái, người vừa đẹp trai vừa có tiền, dáng vẻ anh tuấn, phong thái khí thế không thiếu các cô gái săn đoán, tự mình đề cử, muôn hoa khoe sắcThế nhưng nghe nói chỉ có duy nhất một cô gái nhỏ là ngoại lệ, là người mà anh hết mực cưng chiềuMà cô gái nhỏ này tình cờ trở thành vợ anh, người mà anh tìm kiếm rất Bắc Bắc được mời tham gia bữa tiệc của các chị em gái số 1 Ai nha, chồng của tôi gần đây hay mang tôi ra ngoài chơi, tuyết ở Thụy Sĩ thật gái số 2 Còn chồng của tôi nói tôi gần đây xinh đẹp lên không gái số 3 Bạn trai tôi nói, dáng người của tôi là đẹp nhất.......Sau khi mọi người nói xong, nhìn về phía khuôn mặt lạnh nhạt của Đồng Bắc Bắc, nhịn không được hỏi "Bắc Bắc, sao cậu không nói gì?"Đồng Bắc Bắc nhấc mí mắt, giọng nói lạnh nhạt "Không có gì hay để nói."Cô cúi đầu thổi thổi móng tay mình, nhếch môi cười yếu ớt "Dù sao chồng của tôi có rất nhiều tiền."Mọi người "......"Chu Thịnh Vợ tôi nói rất Bắc Bắc có hai câu cửa miệng Một là chồng tôi rất nhiều tiền. Hai là Chồng tôi rất Thịnh chỉ có một câu cửa miệng Vợ tôi bất luận nói cái gì cũng đều đúng. Chương 1 Một đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 2 Hai đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 3 Ba đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 4 Bốn đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 5 Năm đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 6 Sáu đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 7 Bảy đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 8 Tám đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 9 Chín đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 10 Mười đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 11 Mười một đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 12 Mười hai đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 13 Mười ba đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 14 Mười bốn đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 15 Mười lăm đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 16 Mười sáu đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 17 Mười bảy đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 18 Mười tám đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 19 Mười chín đồng tiền XEM 03/02/2021 Chương 20 Hai mươi đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 21 Hai mươi mốt đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 22 Hai mươi hai đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 23 Hai mươi ba đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 24 Hai mươi bốn đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 25 Hai mươi lăm đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 26 Hai mươi sáu đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 27 Hai mươi bảy đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 28 Hai mươi tám đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 29 Hai mươi chín đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 30 Ba mươi đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 31 Ba mươi mốt đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 32 Ba mươi hai đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 33 Ba mươi ba đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 34 Ba mươi tư đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 35 Ba mươi lăm đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 36 Ba mươi sáu đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 37 Ba mươi bảy đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 38 Ba mươi tám đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 39 Ba mươi chín đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 40 Bốn mươi đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 41 Bốn mươi mốt đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 42 Bốn mươi hai đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 43 Bốn mươi ba đồng tiền. XEM 13/02/2021 Chương 44 Bốn mươi bốn đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 45 Bốn mươi lăm đồng tiền 6mp 13/02/2021 Chương 46 Bốn mươi sáu đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 47 Bốn mươi bảy đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 48 Bốn mươi tám đồng tiền 6mp 13/02/2021 Chương 49 Bốn mươi chín đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 50 Năm mươi đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 51 Năm mươi mốt đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 52 Năm mươi hai đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 53 Năm mươi ba đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 54 Năm mươi bốn đồng tiền XEM 13/02/2021 Chương 55 Năm mươi lăm đồng tiền 13/02/2021 Chương 56 Năm mươi sáu đồng tiền 13/02/2021 Chương 57 Năm mươi bảy đồng tiền 13/02/2021 Chương 58 Năm mươi tám đồng tiền 13/02/2021 Chương 59 Năm mươi chín đồng tiền 13/02/2021 Chương 60 Sáu mươi đồng tiền. 1mp 13/02/2021 Chương 61 Sáu mươi mốt đồng tiền 1mp 13/02/2021 Chương 62 Sáu mươi hai đồng tiền 1mp 13/02/2021 Chương 63 Sáu mươi ba đồng tiền 1mp 13/02/2021 Chương 64 Sáu mươi tư đồng tiền 1mp 13/02/2021 Chương 65 Sáu mươi lăm đồng tiền 2mp 13/02/2021 Chương 66 Sáu mươi sáu đồng tiền 2mp 13/02/2021 Chương 67 Sáu mươi bảy đồng tiền. 2mp 13/02/2021 Chương 68 Sáu mươi tám đồng tiền 2mp 13/02/2021 Chương 69 Sáu mươi chín đồng tiền 2mp 13/02/2021 Chương 70 Bảy mươi đồng tiền 3mp 13/02/2021 Chương 71 Bảy mươi mốt đồng tiền 3mp 13/02/2021 Chương 72 Bảy mươi hai đồng tiền 3mp 13/02/2021 Chương 73 Bảy mươi ba đồng tiền 3mp 13/02/2021 Chương 74 Bảy mươi bốn đồng tiền. 3mp 13/02/2021 Chương 75 Bảy mươi lăm đồng tiền 3mp 13/02/2021 Chương 76 Bảy mươi sáu đồng tiền 4mp 13/02/2021 Chương 77 Bảy mươi bảy đồng tiền 4mp 13/02/2021 Chương 78 Bảy mươi tám đồng tiền 4mp 13/02/2021 Chương 79 Bảy mươi chín đồng tiền 4mp 13/02/2021 Chương 80 Tám mươi đồng tiền 4mp 13/02/2021 Chương 81 Tám mươi mốt đồng tiền 5mp 13/02/2021 Chương 82 Tám mươi hai đồng tiền 5mp 13/02/2021 Chương 83 Tám mươi ba đồng tiền 5mp 13/02/2021 Chương 84 Tám mươi bốn đồng tiền 5mp 13/02/2021 Chương 85 Tám mươi lăm đồng tiền 5mp 13/02/2021 Chương 86 Tám mươi sáu đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 87 Tám mươi bảy đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 88 Tám mươi tám đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 89 Tám mươi chín đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 90 Chín mươi đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 91 Chín mươi mốt đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 92 Chín mươi hai đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 93 Chín mươi ba đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 94 Chín mươi tư đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 95 Chín mươi lăm đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 96 Chín mươi sáu đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 97 Chín mươi bảy đồng tiền 10mp 13/02/2021 Chương 98 Chín mươi tám đồng tiền. 10mp 13/02/2021 Chương 99 Chín mươi chín đồng tiền. 10mp 13/02/2021 Chương 100 Một trăm đồng tiền. 10mp 13/02/2021 Chương 101 Một trăm lẻ một đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 102 Một trăm lẻ hai đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 103 Một trăm lẻ ba đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 104 Một trăm lẻ bốn đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 105 Một trăm linh năm đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 106 Một trăm linh sáu đồng tiền. 15mp 13/02/2021 Chương 107 Một trăm linh bảy đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 108 Một trăm linh tám đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 109 Một trăm lẻ chín đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 110 Một trăm mười đồng tiền 15mp 13/02/2021 Chương 111 Một trăm mười một đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 112 Một trăm mười hai đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 113 Một trăm mười ba đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 114 Một trăm mười bốn đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 115 Một trăm mười lăm đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 116 Một trăm mười sáu đồng tiền. 20mp 13/02/2021 Chương 117 Một trăm mười bảy đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 118 Một trăm mười tám đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 119 Một trăm mười chín đồng tiền 20mp 13/02/2021 Chương 120 Một trăm hai mươi đồng tiền. 20mp 13/02/2021 Chương 121 Một trăm hai mươi mốt đồng tiền 25mp 13/02/2021 Chương 122 Một trăm hai mươi hai đồng tiền 25mp 13/02/2021 Chương 123 Một trăm hai mươi ba đồng tiền 25mp 13/02/2021 Chương 124 Một trăm hai mươi tư đồng tiền 25mp 13/02/2021 Chương 125 Một trăm hai mươi lăm đồng tiền 25mp 13/02/2021 Chương 126 Một trăm hai mươi sáu đồng tiền 25mp 13/02/2021 Chương 127 Một trăm hai mươi bảy đồng tiền. 25mp 13/02/2021 Chương 128 Một trăm hai mươi tám đồng tiền. 25mp 13/02/2021 Editor _14thfebruary Đồng Bắc Bắc nhìn Chu Thịnh, đỏ mặt. Nên nói thật, hay nói nói dối đây? Chu Thịnh trầm mặc một hồi, ho hai tiếng, "Không cần nói cho tôi biết đáp án, tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi." Đồng Bắc Bắc "A, được thôi." Trong phòng, nháy mắt liền yên tĩnh, hai người bốn mắt nhìn nhau, nhưng không có đề tài gì để nói. Một lát sau, Chu Thịnh đi ra ngoài, Đồng Bắc Bắc một mình nằm trong phòng, suy nghĩ về tương lai của chính mình. * Thời gian không nhanh không chậm cứ trôi qua, Đồng Bắc Bắc cùng Chu Thịnh, cũng cứ như vậy mà sống hòa thuận với nhau được nửa tháng, nháy mắt liền đến thời điểm ăn Tết, theo như thường lệ, Đồng Bắc Bắc nên cùng Chu Thịnh về nhà của anh. Hôn nhân của hai người xác định vào năm sau, thời gian ba tháng, còn không tới một tháng nữa là hết. Trong khoảng thời gian này, Đồng Bắc Bắc không bị ai quản lý, mỗi ngày sinh hoại như một con sâu gạo, thỉnh thoảng nói với Chu Thịnh mấy câu, trò chuyện vài câu liền không có sau đó. Thời điểm Đồng Bắc Bắc nằm trên sô pha xem ti vi, thì Chu Thịnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh, cùng cô xem phim, chỉ có một điều kỳ lạ, đó là theo sự hiểu biết của cô, thì dạo gần đây Chu Thịnh không còn xuất hiện trên hot search nữa. Cô vẫn còn muốn làm quần chúng ăn dưa, kết quả nửa tháng qua không có tin tức gì của Chu Thịnh, không riêng gì Đồng Bắc Bắc, có ít người cũng vô cùng sốt ruột, mỗi ngày nhắn vào website công ty của Chu Thịnh, mong chờ tin tức của anh. Đối với điểm này, Đồng Bắc Bắc có chút dở khóc dở cười. Cô đang xem điện thoại, lướt xem tin tức trên Weibo, đột nhiên liếc mắt nhìn về phía Chu Thịnh, "Chu Thịnh." "Hửm?" Chu Thịnh lúc này đang xem tin tức, nghe vậy nhìn cô một cái, "Làm sao vậy." Đồng Bắc Bắc suy nghĩ, hỏi, "Sao gần đây anh không đi ra ngoài?" Mỗi ngày đều đúng giờ về nhà, thật giống như muốn cùng cô bồi dưỡng tình cảm. Chu Thịnh hơi giật mình, cười một tiếng, "A, bà nội tôi không cho phép tôi có tin tức trên hot search, dù sao tôi với cô cũng sắp kết hôn." Đồng Bắc Bắc "......Ồ." "Mấy ngày nữa chúng ta đi đăng kí kết hôn đi." Nghe vậy, Đồng Bắc Bắc nheo mắt, nhìn chằm chằm điện thoại của mình, thấp giọng nói, "Được." "Chu Thịnh." "Sao?" "Nếu tôi nói...." Cô dừng lại một lát, muốn nói nhưng lại không nói ra, cuối cùng bị Chu Thịnh nhìn chằm chằm, Đồng Bắc Bắc cũng không chần chừ nói ra suy nghĩ của mình. "Chúng ta có thể đăng kí trước, không tổ chức hôn lễ có được không?" Không biết vì sao, Đồng Bắc Bắc cảm thấy Chu Thịnh sẽ đáp ứng. Sắc mặt Chu Thịnh hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm cô thật lâu, sau đó mới hỏi, "Cô không muốn sao?" Đồng Bắc Bắc nghiêm túc suy nghĩ lời của Chu Thịnh, suy nghĩ nửa ngày cô chỉ có thể gật đầu. "Không nói đến việc khác, trước mắt chúng ta chưa có tình cảm với nhau?" Cô nhìn về phía Chu Thịnh, hoàn toàn không chú ý tới thời điểm Chu Thịnh nhìn cô, trong ánh mắt hàm chứa điều gì, cô là có ý gì, cô tiếp tục phân tích cho Chu Thịnh, "Ý của tôi là có thể kết hôn trước, nhưng chuyện tình cảm này, nếu như không có, quyết định tổ chức hôn lễ, cũng chỉ làm tôi với anh cảm thấy xấu hổ, không phải sao?" Chu Thịnh hơi ngừng, "Ừ." Đôi mắt Đồng Bắc Bắc sáng ngời, như thấy được hi vọng. "Anh cũng đồng ý với lời của tôi, cho nên hôn lễ của chúng ta, tạm thời có thể không tổ chức chứ?" Dựa vào quy củ của Chu gia, nếu tổ chức hôn lễ, nhất định sẽ rất long trọng, Đồng Bắc Bắc nghĩ, đến lúc đó chắc chắn mọi người sẽ biết, những người có quen biết với Chu Thịnh, tất cả sẽ nhận ra cô, mà cô, có tính toán khác. Quan trọng nhất là, vẫn là tình cảm của cô với Chu Thịnh. Lúc trước nguyên chủ không thích Chu Thịnh, mà Đồng Bắc Bắc, tạm thời cũng chưa thích anh, chỉ là ở chung cô cũng không cảm thấy chán ghét. Ánh mắt Chu Thịnh nặng nề nhìn cô thật lâu, từ trên sô pha đứng dậy, đôi tay đút vào túi rời đi, khi đi còn thuận tiện ném một câu, "Không tổ chức thì không tổ chức." Đồng Bắc Bắc nhìn bóng dáng anh kinh ngạc không thôi, cô cũng vì Chu Thịnh mà suy nghĩ, vì sao lại cảm thấy Chu Thịnh đang tức giận. Suy nghĩ một hồi, Đồng Bắc Bắc không không biết vì sao. Ngay cả Chu Thịnh, đi từ phòng khách đến thư phòng, liền duỗi chân đá vào bàn, mắng chính mình một câu. * Hôm nay Đồng Bắc Bắc cùng Chu Thịnh cùng nhau về Chu gia, thời tiết không tồi, trời xanh mây trắng, ánh sáng mùa đông chiếu vào, rất là thoải mái. Trươc khi đi, Đồng Bắc Bắc xem không ít thông tin về những người ở Chu gia, cha mẹ Chu Thịnh, bà nội, còn có bà Bảy, cô Tám,..., theo như sự hiểu biết của cô, ba của Chu Thịnh là con cả, phía dưới có hai người bác, còn có dì nhỏ, gia đình coi như không phức tạp. Cô vừa nhớ vừa ghi ra giấy, cho đến khi xe dừng trước nhà của Chu gia. Chu gia không giống như các nhà hào môn thế gia khác, nhà cũng không phải biệt thự, bên này là nhà cũ của bà nội Chu Thịnh, giống như mấy ngôi nhà mà trước kia Đồng Bắc Bắc diễn trong phim truyền hình thời dân quốc. Đi vào, không khí có chút khác biệt, mà Chu Thịnh, ở trên đường đi cũng có nói vài câu với Đồng Bắc Bắc, người làm trong nhà gọi bà nội là lão phu nhân. Đồng Bắc Bắc càng chắc chắn, gia đình anh, hẳn là sinh hoạt giống như thời cổ đại. "Khẩn trương?" "Có một chút." Chu Thịnh cười nhạo cô, cong môi, "Không sao, xuống xe đi, bà nội tôi rất thích cô." "A?" Đồng Bắc Bắc kinh ngạc nhìn anh, "Anh nói bà nội thích tôi?" "Ừ." Chu Thịnh nhàn nhạt đáp, cũng không nói nhiều về chủ đề này. Tuy rằng Đồng Bắc Bắc còn rất nhiều thứ muốn hỏi, nhưng Chu Thịnh hiển nhiên không có ý này, hai người vừa xuống xe, liền có người ra đón, "Phu nhân, thiếu gia đã về." Đồng Bắc Bắc "...." "Còn có Đồng tiểu thư." Chu Thịnh khẽ ho, đen quà từ cốp xe cho người làm cầm, nhìn về phía Đồng Bắc Bắc, thấp giọng nói, "Đi thôi." "Được." Chu Thịnh mang cô đi vào bên trong, đại khái đi bộ khoảng 10 phút, mới đến đại sảnh, khi cô bước vào, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đồng Bắc Bắc. Về phần Đồng Bắc Bắc, bàn tay đang nắm lấy tay Chu Thịnh, cô cố gắng thoát ra, nhưng bị Chu Thịnh nắm chặt, còn cố ý liếc cô một cái. "Ngoan một chút." Đồng Bắc Bắc "....." Cô giãy giụa một hồi, cuối cùng ngoan ngoãn bị Chu Thịnh nắm, mỉm cười ngọt ngào với mọi người. "Bà nội, con về rồi." Chu lão phu nhân nhìn hai người, cười đáp, "Trở về là tốt, đây là Bắc Bắc?" Đồng Bắc Bắc ngẩn người, vội vàng gọi bà, "Bà nội Chu, con là Bắc Bắc." Đứng bên cạnh Chu Thịnh, cô theo thứ tự chào mọi người, chào một vòng, Chu lão phu nhân mới duỗi tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh, "Bắc Bắc mau tới đây ngồi xuống, để bà nội có thể thấy con." Bắc Bắc dừng một chút, đi về phía trước, "Dạ." Cô cùng Chu lão phu nhân ngồi cùng nhau, vừa ngồi xuống liền bị bà cầm tay, Chu lão phu nhân nắm tay cô, mặt đầy ý cười, "Thật tốt, Bắc Bắc lớn lên thật đẹp mắt." Đồng Bắc Bắc "....." Cô xấu hổ cười một tiếng, cong cong mi, "Cảm ơn bà nội Chu khen ngợi." "Không phải khen ngợi nha, đây là bà nội nói thật, cũng không cần gọi ta là bà nội Chu, trực tiếp kêu bà nội đi, dù sao con cùng Chu Thịnh cũng sắp kết hôn." Nghe thấy lời này, Đồng Bắc Bắc không biết nên làm như thế nào. Mà Chu Thịnh ở một bên, cũng giúp cô giải vây. "Bà nội nói rất đúng." Đồng Bắc Bắc "???" Cô cười gượng, gật gật đầu, "Vâng ạ." Chu lão phu nhân lôi kéo tay cô, làm cho mấy người bên cạnh không nhịn được ghen tị, "Mẹ, người cũng để cho chúng con nhìn Bắc Bắc một chút chứ?" "Đúng vậy, mẹ không thể lôi kéo Bắc Bắc nói chuyện a, chúng con còn chưa biết đây." Đồng Bắc Bắc không hiểu gì nhìn một màn trước mắt, vì sao người ở Chu gia, so với tưởng tưởng của cô một chút cũng không giống. Chu lão phu nhân là một người cổ hủ nghiêm túc đâu? Ai nói quan hệ của Chu Thịnh với cha mẹ không tốt? Hiện tại là tình huống gì, chuyện này là như thế nào? Mẹ Chu từ đối diện chen vào, lôi kéo tay Đồng Bắc Bắc, "Làn da thật tốt." Bà nhìn khuôn mặt của Đồng Bắc Bắc, nhịn không được khen cô, "So với ảnh chụp còn đẹp hơn, khó trách A Thịnh nói với bà nội muốn cưới con." Đồng Bắc Bắc "......" Chu Thịnh "......." Hết chương 8. Chương 22 Hai mươi hai đồng tiềnBắc Bắc hả’ một tiếng, kinh ngạc nhìn Chu Thịnh “Em đâu có nói là ly hôn đâu?”“Ý em vừa nói không phải như vậy sao?”Bắc Bắc “? ? ? ?” Cô lúc nào lại bày tỏ ý nghĩ ly hôn cơ chứ. Cô im lặng nhìn anh, rất muốn cười nhưng mà sự thật thì trong lòng đau khổ. Thì ra trong mắt Chu Thịnh, cô không mang lại chút cảm giác an toàn nào cả. “Chu Thịnh.”Ánh mắt mạnh mẽ của Chu Thịnh nhìn cô, anh mím môi nói “Em nói đi.”Bắc Bắc dở khóc dở cười “Em không muốn ly hôn, cũng không có ý nghĩ đấy.” Cô trầm mặc một hồi xong lại nói tiếp “Em chỉ muốn để hai chúng ta suy nghĩ rõ ràng, sau này mọi việc không thể giải quyết một cách phiến diện hay là vì một cái gì đó mà ngay lập tức kết luận, được không?”Bắc Bắc chỉ hy vọng, nếu như hai người muốn tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này mà không phải như tình trạng bây giờ, chỉ là cuộc hôn nhân hữu danh vô thực. Những việc như thế này nhất định phải suy nghĩ thấu đáo. Một cuộc hôn nhân hạnh phúc còn mệt hơn, khó khăn hơn nhiều so với chuyện yêu đương. Hôn nhân sẽ liên quan đến rất nhiều thứ. Tuy là Bắc Bắc chưa từng trải qua nhưng mà những việc nên hiểu đều hiểu. Cô không phải kẻ ngốc nghếch, ngược lại cô lại hiểu chút ít chuyện đối nhân xử thế. Những việc liên quan đến hôn nhân, trước đây đã nghe qua rất nhiều, cũng chứng kiến rất nhiều. Cô thừa nhận cô hơi hơi thích Chu Thịnh, quan tâm đến ý nghĩ của Chu Thịnh, cho nên cô không muốn cùng anh giống như trước đó nữa, không muốn phải sống xa cách nữa. Nếu như muốn thay đổi thì tất nhiên hai người nhất định phải thay đổi. Không phải là Bắc Bắc thì là chính Chu Thịnh, hoặc cả hai người cùng thay đổi. Phải bao dung khuyết điểm của đối phương, phải phóng đại ưu điểm của đối phương ngay trước mắt mình, tiếp nhận nó, cất giữ nó. Sau một hồi lâu, Chu Thịnh trầm ngâm gật đầu đáp “Được, anh hiểu rồi.”“Ừm.” Bắc Bắc nhìn anh, nhỏ giọng lên tiếng “Thôi đi ngủ đi, em cũng đi nghỉ đây.”Chu Thịnh hiểu rõ, cúi xuống nhìn vào Bắc Bắc, trên mặt cô thể hiện sự kiên định, giống như ban đầu đồng ý cùng kết hôn với anh, khi nói về ba điều quy ước. Suy nghĩ thật lâu sau, Chu Thịnh vươn tay vuốt tóc cô, nhỏ giọng đáp “Ngủ ngon, đi nghỉ sớm đi nhé.”“Chúc anh ngủ ngon.”Sau khi thấy Chu Thịnh đi, Bắc Bắc mới đóng cửa phòng lại, quay về ổ chăn ấm áp của mình. Cô cầm điện thoại nhắn tin cho Tiểu Ngư, muốn nói chuyện gì đó nhưng cứ cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống. Tiểu Ngư không biết chuyện cô kết hôn, bây giờ cô nói ra thì có vẻ không thích hợp Bắc đưa tay, vò vò rối tóc, hít một hơi dài, thôi đi, được bước nào hay bước đó đi. Bóng đêm dần dần dày đặc, hai người trong phòng đều trầm tư suy nghĩ. Đêm nay, cả hai người đều không ngủ được. *Sáng sớm hôm sau, Bắc Bắc tỉnh dậy từ rất sớm. Bởi vì là thứ Bảy, cô hoàn toàn có thể ngủ nướng nhưng mà Chu Thịnh lại không thảnh thơi như cô. Vào thứ Bảy, thường thường Chu Thịnh sẽ lên công ty giải quyết công việc, đến trưa mới về nhà. Khoảng mười giờ Bắc Bắc mới rời giường, cô mở cửa phòng ra nhìn thấy tờ giấy ghi chú của Chu Thịnh dán trên cửa.[Anh đi làm rồi, nhớ phải ăn sáng nhé. - - Chu Thịnh.]Bắc Bắc nhìn thấy nét chữ rồng bay phượng múa, khẽ cười, cầm lấy tờ giấy ghi chú. Cô đi vào nhà bếp, chuẩn bị làm đồ ăn sáng rồi ra ngoài đi dạo. Sau khi ăn sáng, Bắc Bắc chuẩn bị đồ cho bản thân ra ngoài dạo chơi. Cô muốn đi ra ngoài để giải sầu. Đêm qua cô đã suy nghĩ cả đêm về bản thân và Chu Thịnh, đến cuối cùng chịu không được cơn buồn ngủ nên Bắc Bắc mới quyết định đi ngủ. Bắc Bắc ra ngoài dạo chơi, còn bên này Chu Thịnh đang rất phiền não. Trong phòng làm việc có ba người đàn ông đang ngồi, thương lượng kế sách với Chu Thịnh. Ngô Dân đề nghị “Hay mua một bó hoa mang về, dỗ dành cô vợ nhỏ của cậu.”Chu Thịnh liếc mắt nhìn “Cô ấy không thích hoa.”Triệu Tử Dịch ở bên cạnh bổ sung “Không phải chứ, con gái không thể không thích hoa. Cậu cứ mua một bó hoa về, kèm theo một món quà, thật lòng xin lỗi là được rồi.”Nghe vậy, Chu Thịnh lắc đầu “Không đơn giản như vậy được.”Anh biết Bắc Bắc đang giận chuyện gì. Chính vì như vậy nên Chu Thịnh mới không thể tùy tiện mua một món quà tặng cho cô, đây không phải điều anh mong muốn. Sự thật cái anh cần là mối quan hệ giữa hai người tiến thêm một bước nữa. Bước tiến này không thể trông cậy vào người khác, là liên quan đến tình cảm, hai người đều có thể nói ra là tốt nhất. Bắc Bắc đối với Chu Thịnh mà nói là một một người rất đặc biệt. Ngô Dân nhíu mày, nhìn về Chu Thịnh hỏi “Tại sao cậu lại kiên quyết cưới Đồng Bắc Bắc?”Chu Thịnh tiếp tục gõ bàn phím, không trả lời câu hỏi của Ngô Dân. Về chuyện này không chỉ một mình Ngô Dân tò mò, ngay cả Triệu Tử Dịch cũng thực sự không biết nguyên nhân tại sao đột nhiên Chu Thịnh lại cưới Đồng Bắc Bắc, còn một lòng kiên quyết. “Cậu đừng nói với tôi là cậu thích Đồng Bắc Bắc đấy. Tôi không thể tin được.” Ngô Dân nói tiếp “Nghĩ kỹ thì việc cậu thích ai đó là điều không thể.”Chu Thịnh cười nhạo “Tôi cũng là một người bình thường, làm sao lại không thể thích người khác.”Triệu Tử Dịch và Ngô Dân liếc mắt nhìn nhau, cùng đồng thanh nói “Nhưng cậu không phải là người bình thường.” Vừa nói xong, Chu Thịnh đang cầm quyển sách bên cạnh làm rơi xuống, vừa cười vừa mắng “Cậu mới không phải người bình thường.”Hai người kia cười hề hề nói “Không phải, cậu nói với truyền thông là cậu không phải người bình thường.”Chu Thịnh không thèm quan tâm hai người kia nữa. Anh không nên tìm hai người này nghĩ kế, kế còn chưa nghĩ ra thì đã bị trêu chọc rồi. “Thôi, hai người các cậu về đi. Tôi còn đang bận việc.”Triệu Tử Dịch gật đầu đáp “Được rồi, có chuyện gì thì cứ gọi tụi này.”“Ừm.”Ngô Dân nhìn Chu Thịnh, ráng hỏi “Tối nay cậu thật sự không cùng với tụi tôi đi chơi sao?” “Không đi.”“Tại sao? Cậu tính hoàn lương à?”Chu Thịnh suy nghĩ, dừng việc đang làm dở lại, nhìn Ngô Dân, nhấn mạnh từng câu từng chữ “Tôi phải có trách nhiệm với hôn nhân và vợ của mình.”Ngô Dân “. . . . . . . . . .”Hay lắm, không đi thì không đi, còn nhất định muốn người khác biết mình đang có hôn nhân hạnh phúc sao? ? ?Anh suy nghĩ một hồi rồi nói cho Chu Thịnh một ý kiến hay “Tôi thấy cậu có thể mua một bó hoa về nhà xin lỗi, thật sự rất có tác dụng đó”Chu Thịnh “. . . . . . . Cút đi.”“Được rồi.”Sau khi Triệu Tử Dịch và Ngô Dân đi, văn phòng làm việc trở nên yên tĩnh. Khi kiểm tra mấy xấp tài liệu, đột nhiên Chu Thịnh nghĩ ra cái gì đó, kêu Tào Nhất Minh lấy số điện thoại của ai đó rồi gọi điện. *Buổi trưa, một mình Bắc Bắc dạo phố bên ngoài. Trên đường có rất nhiều người đi bộ, đi tới đi lui rất náo nhiệt. Ánh mặt trời rực rỡ, Bắc Bắc ngước lên nhìn ánh mặt trời không xa, theo bản năng mà nheo mắt lại. Cô thoáng nhìn, có chút ngẩn ngơ. Đột nhiên, phía trước có tiếng gọi truyền đến. Bắc Bắc nhìn về phía âm thanh phát ra, sau khi nhìn thấy ai đến thì hơi ngạc nhiên.“Haiz, thật đúng là Bắc Bắc rồi, sao một mình em ở đây?” Đồng Hạ nhìn thấy cô, thoáng ganh tị khi thấy quần áo của Bắc Bắc đang mặc trên người, lẩm bẩm nói “Mặc cái quỷ gì thế không biết.”Bắc Bắc híp mắt, nhìn quần áo đang mặc trên người, cô thấy vô cùng bình thường. Cô không hiểu Đồng Hạ tỏ vẻ như vậy là ý gì. “Có chuyện gì?” Bắc Bắc lạnh lùng đối mặt với hai người phía trước. Đồng Thu cười mỉa mai, nói nhỏ vào tai Đồng Hạ đang đứng bên cạnh. Một trận cười truyền đến tai Bắc Bắc. Dù không hiểu chuyện gì nhưng cô nghe mà cảm thấy cáu kỉnh. “Bắc Bắc, sao có một mình em ở đây? Chồng em đâu rồi?” Đồng Thu Bắc còn chưa trả lời thì Đồng Hạ đã nói ngay “A Thu, em không biết sao? Để chị nói cho nghe. Chồng của Bắc Bắc làm gì có yêu thương em ấy, các em gái ở bên cạnh cậu ta còn đếm không hết, làm sao có thể quan tâm đến Bắc Bắc chứ. Chị đoán bây giờ chắc đang ở bên ngoài cùng em gái ngoan hiền nào rồi.” Đồng Hạ nói xong còn tỏ vẻ thương cảm thở dài “Xin lỗi Bắc Bắc nhé, chị không cố ý đâu, chỉ là ăn ngay nói thẳng mà thôi.”Nghe thấy vậy, Bắc Bắc cười lạnh “Nếu như tôi nhớ không nhầm thì chồng chị mới là đang ở với “em gái” nào đó đúng không?” Bắc Bắc chậm rãi nói, nhìn thấy sắc mặt thay đổi của Đồng Hạ, cô tiếp tục tung chiêu “Đúng rồi, trước đây hình như tôi nghe nói chồng chị có con riêng bên ngoài đúng không? Chị Hai à, đã lấy chồng bao nhiêu năm rồi tại sao còn chưa sinh được con cho anh rể vậy?” Bắc Bắc ngừng lại, dựa người vào gần Đồng Hạ, nhỏ giọng hỏi “Không biết là do chị Hai có vấn đề hay là do anh rể nhỉ? Ôi, tôi nói sai rồi sao? Chị Hai yêu quý!”“Mày câm mồm lại!” Đồng Hạ lấy tay đẩy cô. Lời nói của Bắc Bắc coi như đã đụng đến “vảy ngược” của Đồng Hạ, điều chị ta không chịu đựng được chính là chuyện con cái. Nhưng mà Bắc Bắc lại biết được nguyên nhân thực sự, chỉ là trước đây Đồng Hạ không làm gì quá đáng nên cô cũng chẳng nói ra làm gì. Tuy nhiên hôm nay, trong lòng vừa hay đang bực bội, lại đụng phải Đồng Hạ, Bắc Bắc không chịu được mà nói hết tất cả ra. Đột nhiên cô phát hiện tìm được chỗ xả giận, những hờn dỗi trong lòng về Chu Thịnh đã biến mất sạch sẽ. “Đồng Bắc Bắc, mày đừng có quá quắt.” Đồng Hạ chỉ vào mặt Bắc Bắc mắng chửi. Bắc Bắc nhướng mày, lùi về phía sau, đứng ngay ngắn nhìn bộ dạng đang điên tiết lên “Chị Hai, rốt cuộc ai mới là quá quắt đây?”Cô cười lạnh nói “Tôi đang đứng yên lành ở đây. Là chị Hai và chị Ba lại đây kiếm chuyện với tôi, còn nói xấu chồng tôi.” Cô nhíu mày “Không biết nếu như chồng tôi mà nghe thấy những lời như vậy thì có vì quá tức giận mà rút hết đầu tư của Đồng thị không nữa.”Khóe môi Bắc Bắc khẽ kéo lên, nhỏ giọng nói “Chị Hai, chị thấy sao?”Đồng Hạ chỉ vào mũi cô, cơn giận bùng nổ “Đồng Bắc Bắc, mày . . . . . .” Bắc Bắc nhướng mày nhìn chị ta, mỉm cười vô tội “Tôi làm sao hả chị Hai yêu quý?”Đồng Hạ bị Bắc Bắc chọc tức điên lên, đầu óc cũng không nhanh nhẹn. Đứng ngay trên đường, trước mặt mọi người đẩy Bắc Bắc “Mày đừng có mà quá đáng.”Bắc Bắc khẽ cười, lùi lại vài bước, mặt mày lạnh tanh nói “Ai quá đáng chứ? Tôi đang ở trên đường, tự chị Hai, chị Ba đi tới, xin hỏi ai mới là vô lý? Hả?”“Chao ôi, Đồng Bắc Bắc bây giờ mày cũng to gan quá nhỉ.”Bắc Bắc mím môi, không nói chuyện. Hiện tại lá gan cô to lên thật nhưng mà cũng là điều dễ hiểu thôi. Bắc Bắc trước đây quá ngốc, ngay cả khi người nhà đối xử không tốt thì cô ấy cũng chấp nhận chịu đựng tất cả, thậm chí còn mong muốn bản thân phải tốt hơn, bị các chị bắt nạt từ rất lâu rồi nhưng vẫn đối xử tử tế với bọn họ. Tuy nhiên kết quả là cô ấy đã sai rồi. Nếu như cô còn không phản kháng lại, nói không chừng, mấy bà chị này càng không nương tay với cô, bắt nạt cô càng ngày càng kinh khủng hơn. Bắc Bắc trước đây ngốc thật nhưng cô thì không. Hơn nữa nhà họ Đồng bây giờ đối với cô mà nói không còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào cả. Khát vọng được quan tâm trong lòng Bắc Bắc đã không còn lại một chút gì nữa. Đây là một khu vực nhộn nhịp, ngay đây có một trung tâm thương mại rất lớn, thân phận những người qua lại cũng không nhỏ. Việc náo loạn của Bắc Bắc và hai người Đồng Hạ sớm có người chú ý. Có không ít người thấy ba người rồi thì thầm to nhỏ.“Đó không phải con gái nhà họ Đồng sao? Đang làm khó dễ ai kia?”“Ai mà biết. Không phải chồng cô ta ra ngoài ngoại tình đó chứ?”“Chắc không phải đâu. Nếu đúng như vậy thì con gái lớn nhà họ Đồng đã đánh cho tơi bời rồi. Nhưng mà tôi nghe nói, con gái nhà họ là người rất hung dữ.”“Chua ngoa đúng không?”“Đúng, đúng, đúng.”. . . . . . . . .Bắc Bắc nghe thấy những lời nói cách đó không xa, nhếch miệng nhìn về Đồng Hạ “Chị còn muốn đứng đây gây chuyện với tôi nữa không?”Đồng Hạ nghiến răng nghiến lợi nhìn cô, phẫn nộ nói “Mày cứ đợi đó.”Bắc Bắc bật cười “Không thành vấn đề.”Đồng Hạ trợn mắt dữ tợn, nhìn chằm chằm cô, rồi nổi giận đùng đùng kéo Đồng Thu đi. Bắc Bắc thấy vậy, nháy mắt nụ cười trên mặt lập tức biến mất. Cô đau lòng cho Bắc Bắc trước kia, rốt cuộc phải sống trong hoàn cảnh như thế nào mà cô ấy phải dè dặt cẩn thận như vậy, rõ ràng cô ấy cũng là con gái nhà họ Đồng mà. Tại sao lại bị phân biệt đối xử như thế. *Bắc Bắc ngước lên, nhìn trung tâm thương mại phía trước. Bây giờ là thời gian ăn cơm nhưng bị Đồng Hạ gây rối nên chẳng còn muốn ăn uống gì nữa. Cô trầm tư suy nghĩ nhưng rồi cũng không vào bên trong. Bởi vì chuyện vừa rồi mà có không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ cô, Bắc Bắc không muốn đi vào để cho người ta giống như đang “tham quan” động vật vậy. Cô đi ra ngoài, gọi taxi chuẩn bị về nhà. Vừa lên xe thì nhận được điện thoại của Chu Thịnh. “A lô.”“Bắc Bắc, em đang ở đâu? Không có chuyện gì chứ?” Giọng điệu của Chu Thịnh dễ thấy được sự lo lắng của anh. Bắc Bắc ngẩn ra, a một tiếng “Em không sao cả. Làm sao vậy?”Chu Thịnh mím môi, từ văn phòng đi thẳng ra ngoài “Vừa rồi có phải em ở trung tâm thương mại gặp đám người Đồng Hạ hả? Có bị thương ở đâu không?”Nghe thấy vậy, Bắc Bắc khó nén được sự kinh ngạc “Sao anh biết?”“Em không cần quan tâm tại sao anh biết. Nói cho anh biết em có bị thương ở đâu không? Bây giờ em ở đâu?”Bắc Bắc giật mình, nghĩ nghĩ rồi mới cụp mi xuống và nói “Có.” Cô đáng thương nói “Vừa rồi rất sợ.”Lời này không phải nói dối. Khi nãy thực sự cô đã bị dọa sợ. Tuy nhiên cũng không biết lấy dũng khí ở đâu ra mà dám đối mặt với hai người kia. Giờ được Chu Thịnh quan tâm thì cô nhịn không được mà làm nũng với anh. Trước kia còn có chút gọi là ngại ngùng, bây giờ thì không còn nữa, chỉ muốn nổi giận nũng nịu với ai đó. Chu Thịnh giật mình rồi vội vàng nói “Em đứng ở đó đợi anh, anh lập tức đến.”Bắc Bắc nghe giọng điệu của anh, cơn hờn giận trong lòng bắt đầu từ tối qua giống như đã biến mất hoàn toàn. Thì ra ở đây vẫn có một người, lo lắng cho cô như vậy, quan tâm cô như vậy. Bắc Bắc ho nhẹ một tiếng, cố che giấu nỗi buồn đang dâng trào, khàn giọng nói “Chu Thịnh, em đang trên taxi chuẩn bị về nhà.” Cô lại nghĩ “Em còn chưa ăn cơm trưa nữa.”Chu Thịnh gật đầu “Bây giờ anh về liền, em ở dưới lầu đợi anh, sau đó chúng ta cùng đi ăn cơm.”Bắc Bắc cười tươi, đáp “Được ạ.”Cúp điện thoại, Bắc Bắc nhìn cửa sổ bên ngoài, những chuyện phức tạp trước mắt dường như đã thông suốt rồi. Cô không nên nổi giận với Chu Thịnh như thế. Thực ra khi xử lý chuyện này, Bắc Bắc cũng sai một phần. Nếu như sớm nói rõ cho Chu Thịnh biết, thì cũng không có hiểu lầm như tối hôm qua. Hai người là vợ chồng, rất nhiều chuyện nên nói cho nhau hiểu. Bắc Bắc rũ mắt, nhìn điện thoại trong tay, khóe môi cong lên, đợi lát nữa sẽ nói xin lỗi Chu Thịnh. -Vừa xuống xe, Bắc Bắc đã nhìn thấy người đàn ông đang đứng đợi mình ở cổng tiểu khu. Cô sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp thì Chu Thịnh đã nhanh chóng bước đến, nắm lấy bờ vai Bắc Bắc, nhìn từ trên xuống dưới, từ trước ra sau.“Không bị đau chỗ nào chứ?”Bắc Bắc cười, lắc đầu “Không có, ai nói cho anh biết?”“Ừm, có một người bạn đúng lúc ở đó nhìn thấy em.” Chu Thịnh nói xong, liền đưa tay lên thề “Tuyệt đối không phải anh cho người theo dõi em, thật đấy.”Bắc Bắc nhìn dáng vẻ lo lắng của anh thì bật cười “Em cũng đâu có nói anh cho người theo dõi em đâu.”“Vậy tốt rồi.”Chu Thịnh nhìn cô, đưa tay vuốt mái tóc của cô, giận dữ nói “Đồng Hạ dám ức hiếp người của anh, chị ta sẽ không xong với anh đâu.” Sắc mặt Chu Thịnh không đổi, bộ dạng tức nghiến răng nghiến lợi khiến cho Bắc Bắc rất muốn mỉm cười nhìn anh, nhẹ nhàng nói “Chu Thịnh.”“Hả?” Chu Thịnh lo lắng nhìn cô “Sao vậy??”Bắc Bắc lắc đầu, đưa tay ôm người Chu Thịnh, đầu dựa vào lồng ngực anh cọ cọ “Em xin lỗi, trước đây em quá làm cao rồi.”Chu Thịnh sửng sốt, ôm chặt lấy người con gái trước mặt, dở khóc dở cười nói “Bậy bạ, là do anh sai, vợ không có làm cao.”Bắc Bắc “. . . . . . . . .” Lại nghĩ, Bắc Bắc nhìn Chu Thịnh, véo má anh rồi nói “Chu Thịnh.”“Ừm?”Giọng điệu của Bắc Bắc mang theo vẻ trêu đùa, nở nụ cười nhìn anh “Cái từ “vợ” này sao mà anh gọi tự nhiên thế.”Cô cười “Học từ lúc nào đây?”Thật ra tối hôm qua cô đã muốn hỏi rồi, lúc mà Chu Thịnh tìm cô nói xin lỗi, từ ”vợ” gọi vô cùng thuận miệng và tự nhiên. Nhưng mà lúc đó Bắc Bắc đang tức giận, hoàn toàn quên mất, bây giờ nghe thấy nên nhịn không được mà chọc ghẹo anh. Chu Thịnh “. . . . . . . . .”Bắc Bắc nhướn mày nhìn anh, mỉm cười hỏi “Xin hỏi chồng yêu của em, tối hôm qua anh nói mua sầu riêng thế đã mua chưa?” Chương 6 Sáu đồng tiềnKhông khí trong xe trở nên vô cùng yên tĩnh, sau khi lời nói của Đồng Bắc Bắc thốt ra, sắc mặt Chu Thịnh cũng cứng một hồi liếc nhìn Đồng Bắc Bắc, muốn tìm chút cảm xúc gì đó trên gương mặt cô nhưng đáng tiếc, anh nhìn hồi lâu cũng không thấy gì cả. Dường như câu nói vừa rồi không có bất kỳ chút cảm xúc dư thừa được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn ghen tuông, cũng không hề bất chỉ đơn thuần không muốn đi mua đồ, không muốn bị chụp phải, không muốn lên hotsearch cùng Chu Thịnh mà cứ không cảm xúc như thế mới là đáng giận Thịnh muốn nổi cáu nhưng nghĩ đến bao lần ồn ào trên mạng của mình lại cảm thấy Đồng Bắc Bắc không nói Bắc Bắc nhìn thoáng qua anh một cái rồi cười khẽ "Đi thôi.""Không sợ lên hotsearch với tôi sao?"Đồng Bắc Bắc nghiêng đầu nghĩ trong giây lát rồi giải thích "Không đến mức chứ, tôi cảm thấy tổng giám đốc Chu có thể giữ kín mọi thông tin về tôi, dù sao chắc chắn nhà họ Chu cũng không muốn con dâu tương lai nhà mình lên hotsearch như những người phụ nữ khác của con trai họ, rồi lại bị đồn thành tình nhân một ngày của tổng giám đốc Chu."Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Thịnh "...."Anh nghiến răng nghiến lợi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đồng Bắc Bắc, thật sự rất muốn bịt miệng cô lại."Em nói đúng, xuống xe đi.""Ừ."Đồng Bắc Bắc đi theo Chu Thịnh vào trung tâm thương mại, điều hòa đang bật rất ấm áp làm Đồng Bắc Bắc hít sâu một hơi, dễ chịu thật. Cô ngước mắt nhìn người đàn ông đang đút tay túi quần đi phía trước, nhìn chằm chằm một hồi lâu, rồi cụp mắt che giấu tâm tư của bản Thịnh đi một mạch về phía trước, thi thoảng mới quay đầu nhìn cô một lần xem cô có đuổi theo kịp không, anh đã quá quen với trung tâm thương mại này, nên bây giờ quen đường quen lối dẫn Đồng Bắc Bắc vào một cửa vào trong, nhân viên cửa hàng đã tươi cười ra đón "Tổng giám đốc Chu, lâu rồi mới thấy anh ghé đây ạ."Chu Thịnh nhàn nhàn gật đầu, chỉ vào Đồng Bắc Bắc nói "Chọn cho cô ấy vài bộ thích hợp."Ánh mắt nhân viên cửa hàng sáng lên, tầm mắt rơi vào dáng người cao gầy của Đồng Bắc Bắc. Thật ra dáng dấp Đồng Bắc Bắc rất đẹp, cô cũng không thấp, nhưng lúc đi vào cùng Chu Thịnh không nhão nhão dính dính lấy nhau nên nhân viên cửa hàng không biết là hai người đi cùng ra rồi thì vô cùng mừng Thịnh đến có nghĩa là doanh số hôm nay sẽ phá kỷ lục."Chị là?"Đồng Bắc Bắc nhìn nhân viên đang khom lưng chào trước mặt mình, cười nói "Tôi họ Đồng.""Vâng, mời chị Đồng qua bên này ạ.""Được." Đồng Bắc Bắc gật đầu, đi theo nhân viên cửa hàng qua bên viên cửa hàng đưa cô đi dạo một vòng, vừa đi vừa nói "Chị Đồng có cần chúng tôi cho người giới thiệu, hay muốn tự mình xem ạ?"Đồng Bắc Bắc ngẫm nghĩ một lúc, cô có một sự hiểu biết nhất định về nhãn hiệu này, biết cả về phong cách của cửa hàng này, nghĩ rồi đáp lời "Để tôi tự xem một lúc.""Được ạ."Đồng Bắc Bắc đi dạo một lượt, hoàn toàn không có chút khách khí nào. Cô nghĩ là, nếu Chu Thịnh đã muốn dẫn cô ra ngoài mua quần áo, thì cô có thể yên tâm thoải mái nhận sao cô thật sự không có quần áo mặc mà nguyên chủ Đồng Bắc Bắc cũng không có bao nhiêu đây, do Đồng Bắc Bắc kháng cự không chịu lấy Chu Thịnh nên đã bị khóa tất cả các thẻ. Sáng nay Đồng Bắc Bắc đã xem xét qua, giờ trong túi chỉ còn có một ngàn tệ tiền mặt, ít ỏi đến đáng đang cúi đầu nghiêm túc chọn quần áo thì đột nhiên bên cạnh có tiếng kêu kinh ngạc "A, tổng giám đốc Chu."Đồng Bắc Bắc nhìn theo giọng nói thì thấy một cô gái mặc váy giữa trời đông đang chạy lại chỗ Chu Thịnh ngồi và thuần thục khoác lấy tay nhìn rồi thu hồi ánh mắt của mình lại, tiếp tục thảo luận cùng nhân viên cửa hàng về quần áo, vậy nên không nhìn thấy động tác né tránh cô gái kia của Chu Oanh Oanh vươn tay muốn khoác lấy nhưng Chu Thịnh nhanh chóng giơ tay, rất khéo léo mà tránh ra, cô nàng dậm chân, bĩu môi đầy không vui "Tổng giám đốc Chu, sao anh lại ở đây?"Vu Oanh Oanh nghểnh cổ muốn nhìn xem trong tiệm có ai không nhưng nhìn một vòng cũng không phát hiện ra điều Thịnh nhíu mày, nhìn người phụ nữ không quen biết trước mặt "Cô có việc sao?"Vu Oanh Oanh cười một tiếng "Tổng giám đốc Chu nói gì vậy, lâu lắm rồi anh không đưa người ta đi dạo phố nha."Chu Thịnh "???" Mình đưa người phụ nữ này đi dạo phố lúc nào? Tại sao mình lại không biết?Nghe vậy Chu Thịnh nhàn nhạt ừ một tiếng, ngước mắt lên nhìn xung quanh một vòng, thấy người nào đó vẫn còn đang yên tĩnh chọn quần áo, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc."Tổng giám đốc Chu, hôm nay em cũng muốn mua quần áo, anh chọn cho em được không?""Thẩm mỹ của tôi không tốt lắm."Vu Oanh Oanh hơi nhíu mày, nũng nịu nhìn anh "Ai nói vậy nha, gu tổng giám đốc Chu tốt lắm mà." Cô nàng cười khanh khách nhìn Chu Thịnh, chớp chớp mắt với anh "Được không, được không, chọn cho em nhé? Vừa nhìn thấy anh em đã chạy ngay tới đây đấy."Chu Thịnh nhíu mày nhìn người phụ nữ trước mắt cứ dán sát vào mình này, lui về sau một bước."Tự cô xem đi." Nói xong trực tiếp đi tới chỗ Đồng Bắc Bắc, hoàn toàn không để ý sắc mặt người phụ nữ kia khó coi đến mức Bắc Bắc đang nghiêm túc thảo luận với nhân viên về phong cách phù hợp với mình, đang nói thì bỗng có người đứng che tầm mắt mình, cô ngước mắt lên nhìn thấy là Chu Thịnh liền lại quay sang trò chuyện với nhân viên cửa Thịnh bị xem nhẹ, bất đắc dĩ sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng "Còn chưa chọn được sao?""Sắp rồi, chọn nhiều mấy bộ rồi vào thử luôn."Chu Thịnh gật nhẹ, nhìn cô nói "Để tôi chọn cho em mấy bộ.""Không cần, tự tôi chọn được."Chu Thịnh bị cự tuyệt, bỗng cảm thấy hơi khó chịu."Thẩm mỹ của tôi cũng không tệ lắm."Nghe vậy Đồng Bắc Bắc hất hàm chỉ vào người phụ nữ đứng cách đó không xa đang hung tợn nhìn về bọn họ ở phía này "Không tệ ha, anh không phát hiện mũi cô gái kia lệch ra rồi à?"Chu Thịnh nghẹn họng, bất đắc dĩ nhìn cô "Tôi không để ý."Đồng Bắc Bắc nhíu mày, nhìn anh đầy thâm ý "Cũng phải, tổng giám đốc Chu bận rộn như vậy làm sao nhớ hết được những người phụ nữ bên cạnh mình."Nhân viên cửa hàng nơm nớp lo sợ đứng giữa hai người, cô ấy chỉ đang làm việc thôi nhưng lại nghe được cái gì thế này? Cô gái này dám công khai nói thẩm mỹ tổng giám đốc Chu không tốt? Quan trọng nhất là, tổng giám đốc Chu mặc dù sắc mặt không tốt lắm, nhưng lại không nổi giận chứ??Chu Thịnh nghe vậy, mặt càng đen hơn nhưng chỉ một giây sau đã cười khẽ, dựa vào bên cạnh nói "Cô Đồng ghen đấy à?"Đồng Bắc Bắc lườm anh "Anh nghĩ nhiều quá, tôi chỉ đề nghị bằng lương tâm thôi, về sau có tìm 'bạn gái' cũng mở to mắt một chút, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị chỉnh cả rồi, lỡ sờ thì không thoải mái lắm đâu đúng không?"Chu Thịnh "...."

chồng tôi có rất nhiều tiền